MẦU NHIỆM NƯỚC TRỜI*
Khoa học ngày nay đã
phát triển tột bực, đến nỗi nhiều người có suy nghĩ rằng: Việc gì cũng có thể
giải quyết được bằng những tiện ích của khoa học. Nhiều người cho rằng: chỉ cần
có smart-phone trong tay là cái gì cũng tìm ra tuốt!...
ĐỐM LỬA HỒNG GIỮA ĐÊM ĐEN
Bài tập thể dục buổi sáng của tôi còn
chưa xong, thì một cú phone gọi tới, Chi hối:
-Ê, Thủy, bà ra đây, có mấy người
tới rồi mà tôi đâu có biết họ là ai...
CHO VÀ NHẬN
Những
ngày tháng vừa qua đã có nhiều biến cố xảy ra trên toàn cầu, khiến con người cảm
thấy điêu đứng và hoang mang sợ hãi, chẳng biết nhân loại sẽ đi về đâu? Đại dịch
CoVid-19 lan tràn khắp nơi trên thế giới, lấy đi bao nhiêu sinh mạng con người...
NGHĨ GÌ VỀ THÂN PHẬN CON NGƯỜI?
...hôm nay tôi đã shock khi đọc
thông tin về một án mạng, người dọn vệ sinh thấy một bao tải tưởng là rác, mở
ra xem thì đó là một tử thi, trong bao này còn có một lá đơn xin việc...
CHUYẾN BAY CUỐI CÙNG
Tôi bị
đánh thức bởi giọng nói tươi rói của em gái: Chuyến bay Việt Nam-Singapore sáng
nay là chuyến bay cuối cùng Singapore cho phép người Việt Nam nhập cảnh vào nước
họ có thể đi lại tùy ý. Hai người nhà mình vừa mới lên máy bay...
MỘT SỰ HY SINH THẦM LẶNG
Chiều nay, nhận được quà Tết của một người bạn phương xa, người ấy
không gởi quà cho mình, mà là nhờ mình chuyển quà cho những người anh em dân tộc
thiểu số ở buôn Hằng...
QUYẾT TÂM CỦA
TÊRÊSA NHỎ
Tôi cảm thấy như ngón tay trỏ của Chúa Giêsu
đang gí gí vào cái trán bướng bỉnh của tôi với dáng vẻ Ngài chịu thua tôi luôn
rồi! Ngài chỉ còn có một con
đường chấp nhận...
MỘT LẦN NỮA,
EM TÔI THOÁT CỬA TỬ!
Ăn trưa xong, tôi
lên phòng riêng ở lầu 2 ngồi vào bàn computer làm chút chuyện trên trang
gmail.com. Chợt nghe như có tiếng ai than khóc...
NGHE KỂ ĐÃ
THẤY VUI
Tôi trầm ngâm
hình dung trong đầu cảnh tượng hai vợ chồng người khuyết tật vận động cõng
nhau, thấy lòng rung động và thấy vui vui...
CẢNH
NGHÈO
Mắt đã nhắm sẵn, tôi chỉ cần tưởng tượng là nhìn
thấy hết cả một cảnh nghèo. Đứa con anh lẽ nào sẽ lại có một cuộc đời giống như
anh? Anh từng kể cho tôi nghe...
Dù sao tôi
cũng vui lây với em, vì em đã có được một người đàn ông để yêu để thương trong
cuộc đời...
Mừng sinh
nhật 2 tuổi, Têrêsa Nhỏ đặc biệt nhớ đến 2 thành viên đã qua đời là anh Lượng
và chị Mỹ. Tiếng đọc kinh của hai người như còn vang bên tai tôi.
Thật
là kỳ diệu, tuy đã quá nửa thế kỷ tuổi đời, cầm bao lì xì trên tay dù chẳng
thấy gì, tôi vẫn tưởng tượng ra màu đỏ may mắn của nó, và cảm thấy lòng mình
nôn nao mong Tết như một đứa trẻ vậy!
Một cảnh sinh hoạt tập hát của anh chị em khuyết tật Kitô Vua:
Dù rằng M.
là một tín đồ Phật giáo, tôi vẫn thầm mong cho linh hồn cậu được thanh thản nơi
thế giới bên kia. Chẳng biết nơi ấy, M. có cơ hội chơi đàn và hát những bài hát
cậu đã hát cho tôi nghe ngày xưa? Tờ giấy “trắng trinh nguyên” của M. vẫn còn
nằm yên trong tập hồ sơ lưu trữ của tôi. Nó trinh nguyên như những gì M. đã
dành cho tôi vậy...
Thú thật, tuy đã là lần thứ
ba, tôi được tham dự vào chương trình đặc biệt này, song tôi vẫn cảm thấy bỡ
ngỡ vì còn rất nhiều điều chưa được biết. Ngay chính cái chủ đề của Cuộc hội
ngộ này cũng đã khiến tôi có cảm giác lạ lẫm ở những phút khởi đầu, gặt gỡ mà
cũng phải có văn hóa sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét