Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

SƯỞI ẤM CHÚA HÀI ĐỒNG

“Quả thế, ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này. Sở dĩ như vậy, là vì chúng ta trông chờ ngày hồng phúc vẫn hằng mong đợi, ngày Đức Ki-tô Giê-su là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất hiện vinh quang.”
(Ti-tô: 2, 11-13)

Mỗi năm, gần đến ngày lễ Giáng Sinh, không khí lễ hội khiến trẻ con thì háo hức và người lớn thì chộn rộn, người ta đi mua sắm quần áo đẹp để chưng diện và những đồ trang trí cây Noel sao cho thật đẹp mắt... Các cửa hiệu ở những khu trung tâm thành phố bày la liệt những món quà Giáng Sinh, những cửa hiệu sáng choang ánh đèn điện, tiếng nhạc Noel vang vang đó đây khiến cho lòng người cảm thấy rộn rã. Đặc biệt, ở những khu phố có nhiều người Công giáo sinh sống, không khí Noel tràn ngập từ trong nhà ra ngoài ngõ bởi những cây Noel rực rỡ và những hang đá làm theo đủ kiểu, tân thời hiện đại có, bình dân cổ kính cũng có. Chen vào những háo hức mừng vui đón lễ hội ấy, là những nỗi lo buồn, những nét đăm chiêu trên khuôn mặt của những đứa trẻ, của những cha mẹ nhà nghèo, vì sự cách biệt sang hèn quá rõ rệt trong xã hội... Có bao nhiêu người giàu biết nghĩ đến những người đang trong cảnh “cơm không đủ no, áo không đủ mặc”? Có bao nhiêu người biết chia sẻ những niềm vui mình đang sở hữu cho những người bất hạnh hơn mình? Nhiều người đã quên mất tiêu rằng, Chúa Hài Đồng sinh ra trong một hang đá ngoài cánh đồng hoang vắng, và Chúa Hài Đồng đã nằm trong một máng cỏ tanh hôi. Người ta tiêu tốn rất nhiều tiền vào việc làm những hang đá, và còn đua nhau làm sao cho hang đá của mình là độc đáo và hiện đại nhất với những ông già Noel được điều khiển bằng remote... Người ta đón chờ Chúa đến để làm gì? Chẳng phải là để được Chúa cứu thoát mình ra khỏi tối tăm mù mịt hay sao? Tôi đã chuẩn bị để đón Chúa, hay chỉ là đón chờ một lễ hội? Đặt ra những câu hỏi này, tôi thấy mình nhiều khi đã đón chờ lễ Giáng Sinh với một tâm hồn cũng hời hợt như thế!
Lời thánh Phao-lô hôm nay nhắc nhở tôi: “Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này.” Niềm vui Giáng Sinh sẽ chẳng vẹn tròn, nếu tâm hồn tôi chưa sẵn lòng đón ánh sáng của ân sủng Chúa. Niềm vui Giáng Sinh sẽ chẳng ở lại với tôi, nếu tôi chưa biết từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục. Ơn cứu độ của Thiên Chúa sẽ chẳng thể ở lại với tôi, nếu tôi chưa hết lòng làm cho vinh quang của Người được tỏa sáng chung quanh nơi tôi sống!

Lạy Chúa Hài Đồng Giê-su! Chúa đã từ bỏ địa vị cao sang nơi thiên quốc, mà mặc lấy xác phàm để trở thành Ngôi Hai nhập thể, sống giữa những con người thấp hèn như chúng con. Xin cho con biết từ bỏ “cái tôi” của chính mình, một lòng tìm đến với những người anh em nghèo khổ bất hạnh, mang tình yêu của Chúa đến trao cho họ. Xin cho chúng con luôn biết mở lòng ra đón nhận và sưởi ấm cho những ai đang lạnh lẽo thiếu thốn, như máng cỏ năm xưa đã đón nhận và sưởi ấm Hài Nhi Giáng Sinh vậy, Chúa nhé!

TUYẾT TRẮNG LUNG LINH
Nhạc : Nguyễn Văn Hiển-Thơ : Vũ Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét