“Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được." Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói."
(Lu-ca: 1, 37-38)
Tưởng tượng lại khung cảnh năm xưa, lúc sứ thần Gabriel truyền tin cho cô Mary: Cô sẽ có thai... Lúc ấy, Mary chỉ là một thiếu nữ chẳng mấy ai biết đến, sống trong một ngôi làng nhỏ bé, cô mới đính hôn với một chàng trai trong vùng... chưa kể, Mary có ý định giữ mình đồng trinh, vậy việc có thai và sinh con trai xảy ra thế nào được! Song, vốn là một thiếu nữ sống rất mực đoan trang, lại hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa, nên nàng đã tin vào quyền năng của Chúa Thánh Thần mà nói lời “Xin vâng!”. Kể từ giây phút ấy, cung lòng của Mary có Thiên Chúa ở cùng.
“Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được”!
Vâng, Mẹ ơi! Nhìn lại những chặng đường Mẹ đã qua, con thấy Mẹ thường suy đi nghĩ lại những gì đã xảy ra trong đời Mẹ, để rồi Mẹ sống phó thác và tin tưởng vào thánh ý của Chúa. Chắc hẳn Mẹ đã từng gặp rắc rối vì mang thai trong thời kỳ đính hôn, và đã từng vất vả vì bé Giê-su năm xưa. Nhưng, cũng chắc chắn rằng, Mẹ đã vô cùng hạnh phúc vì luôn có Chúa ở cùng! Mẹ luôn có Chúa ở cùng vì Mẹ luôn dõi theo từng bước đi của Chúa Giê-su, con của Mẹ, từ làng Nazareth đến đồi Golgotha...
Con chưa theo học Mẹ được bao nhiêu, vì con vẫn còn thích huyên náo ồn ào, ít dành thời gian chiêm niệm... Tuy nhiên, nhìn lại những chặng đường con đã qua, có nhiều việc Chúa làm cho con một cách kỳ diệu, nhiều người ngạc nhiên về những mẩu chuyện đời con. Những mẩu chuyện về cuộc đời con là những chuyện đời thường, song có nhiều nét biến hóa về tâm linh, chỉ bản thân con mới cảm nghiệm được rõ ràng sự hiện diện của Chúa qua những biến cố đó.
Con xin dẫn chứng bằng một chuyện này thôi, đó là việc con tiếp cận với Thánh kinh, thật sự là con đã miễn cưỡng đọc Kinh thánh chỉ vì con không có sách nào khác hơn để tập đọc. Ngay cả việc đọc sách chữ nổi của con, con cũng đã gặp nhiều thử thách hơn các bạn khiếm thị khác, vì cảm giác của mười đầu ngón tay con rất kém. Con chỉ còn một ngón trỏ trái để con có thể rờ được chữ nổi, nhưng rất chậm. Việc ngồi đọc sách cũng gây cho con những cảm giác khó chịu và đau đớn, vì chứng bệnh thoái hóa đốt sống cổ ở con quá nặng. Thế nhưng, Chúa lại đã ban cho con bản tính ham học hỏi, chính bản tính này đã giúp con kiên trì vượt qua những thử thách... Rồi những ngày con nghe lời khuyến khích của quý cha,mà miễn cưỡng tham gia việc viết blog chia sẻ Lời Chúa. Những đòi hỏi trong quá trình viết blog khiến con có nhu cầu tìm hiểu về Kinh thánh... Mới đầu chỉ là miễn cưỡng, giờ đây con cảm thấy rất hứng thú trong việc học này. Mới đầu con đã dội ngược với những khó khăn của ‘the course : “OLD TESTAMENT of POETRY and PROPHECY” of Hadley School for the Blind’, con đã nhủ thầm với lòng: “học hết course này mình sẽ good-bye nó!”... Nhưng bây giờ con đã mê nó, con còn hy vọng mình sẽ học mấy “courses” còn lại, nếu như Chúa cho con còn sống với một cái đầu minh mẫn... những triệu chứng lú lẫn vì bệnh Basedow của con vẫn chưa ảnh hưởng tới việc học, là một dấu chỉ cho con biết Chúa muốn con làm một “ngòi bút nhỏ” cho Ngài sử dụng... Nhớ lại hoàn cảnh của con cách đây 20 năm về trước, con và những người thân của con chẳng thể nào ngờ được. Bây giờ con sống năng động hơn cả khi con còn là một sinh viên hoạt bát của những năm 80s!
Dù đã nếm trải được niềm hạnh phúc lớn lao ấy, song con lại hay bỏ mặc Chúa cô đơn trong trái tim lạnh lẽo của mình, như Chúa đã từng phải ở lại trong hang đá Bê-lem lạnh lẽo năm xưa. Con thật là tệ bạc với Chúa, phải không Mẹ?
Mẹ ơi! Mẹ đã xin vâng để Thiên Chúa làm nên những điều kỳ diệu, Mẹ xin vâng để được thông phần vào công cuộc cứu độ của Thiên Chúa. Xin Mẹ dạy con biết “xin vâng” như Mẹ! “Xin vâng” trong những việc nhỏ mọn hằng ngày của con thôi, cũng đủ cho con trở nên thông phần với Chúa, phải không Mẹ?
Mẹ Maria ơi! Mẹ đã luôn sống đời chiêm niệm và cầu nguyện, xin Mẹ dạy con biết cầu nguyện và gẫm suy những màu nhiệm về Nước Chúa cũng như Mẹ đã từng sống như thế. Mẹ đã được Thiên Chúa dọn sẵn cung lòng để chuẩn bị đón Chúa, kể từ lúc Mẹ còn nằm trong bụng của bà ngoại Anna, xin Mẹ hãy giúp con chuẩn bị cung lòng của mình, để tâm hồn con xứng đáng là hang đá ấm nồng cho Chúa Hài Đồng ở đó, Mẹ nhé!
Lạy Chúa! Con là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho con theo như những điều Chúa muốn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét