Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Ở LẠI TRONG ÁNH SÁNG

“Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng,
và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm.
Nhưng ai ghét anh em mình thì ở trong bóng tối
và đi trong bóng tối mà chẳng biết mình đi đâu,
vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy ra mù quáng.”
(Gioan I: 2, 10-11)

Khi ta giận hờn với một ai đó, những suy nghĩ của ta cứ bị vướng víu lẩn quẩn mắc vào nỗi bực tức, lòng ta khó mà thanh thản bình an. Rồi cái sự bực mình, cái cục tức giận cứ lớn dần lên, nó làm cho ta trở nên cau có một cách vô lối. Lời thánh Gioan thật chí lý:
“Nhưng ai ghét anh em mình thì ở trong bóng tối và đi trong bóng tối mà chẳng biết mình đi đâu, vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy ra mù quáng.”
Trong cuộc sống của ta, có lắm lúc phát sinh ra những nỗi giận hờn ghen ghét bởi những hiểu lầm, bởi những tranh giành hơn thua được mất, bởi những đố kỵ âm ỷ... Hậu quả gần nhất của ghen ghét giận hờn sẽ tạo nên một bộ mặt cau có tức giận. Ta lại trút cái bực mình tức giận đó lên đầu những người thân của ta, những người đồng nghiệp của ta. Những người mà ta tiếp xúc, họ bỗng dưng phải chịu đựng nỗi cáu giận của ta một cách vô lý! Chưa kể đến nỗi cáu giận có thể dẫn ta đến những hành động sai lầm một cách nghiêm trọng hơn, không dễ gì cứu vãn. Nếu như ta biết kiềm chế nỗi cáu giận, thay vào đó là sự xem xét lại hành vi cử chỉ của mình, ta có thể hóa giải được nỗi giận hờn đó mà tự giải thoát mình. Như vậy là ta đã tìm lại được sự bình an cho chính ta. Còn nếu ta nuôi cái giận hờn, thì bực mình nhỏ sẽ trở thành nỗi cau có lớn, chính là ta tự chuốc khổ vào thân! Vì, có khi cái kẻ mà ta ghét kia lại đang rung đùi thanh thản, chẳng biết gì đến nỗi bực tức của ta. Khổ thế, chi bằng ta đừng nuôi chí giận hờn với hắn! Nếu không làm vậy, thì ta chẳng được lợi lộc gì; trái lại, ta đang dấn bước vào con đường đầy bóng tối, và mắt ta sẽ trở nên mù quáng. Giận hờn hắn có khác nào ta tự chuốc khổ vào thân!

“Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng, và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm.” Quả thật, “yêu nhau chín bỏ làm mười”, đã yêu ai rồi thì dễ dàng bỏ qua những hơn thua được mất với người ấy. Trong lòng chất chứa yêu thương thì đâu còn chỗ đứng cho tính ghen tuông đố kỵ!

Con đi theo Chúa, Chúa bảo con bỏ mình vác thập giá mà theo Chúa!
Lạy Chúa! Xin cho con luôn biết kiểm soát mọi hành vi cử chỉ của mình, để đôi mắt của con không trở nên mù quáng.
Chúa là ánh sáng đời con, Chúa đã dạy con mến Chúa yêu người, xin cho con luôn biết yêu thương anh chị em của con, để con mãi được ở lại trong ánh sáng, để con không phải bước đi trong bóng tối của hận thù ghen ghét, Chúa nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét