Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015

LỜI TRẦN TÌNH CỦA NGƯỜI CON GÁI

“Ta phải làm gì cho ngươi đây, Épraim hỡi ?
Ta phải làm gì cho ngươi, hỡi Giuđa ?
Tình yêu của các ngươi khác nào mây buổi sáng,
mau tan tựa sương mai. » (Hôsê : 6, 4)

Lúc con cần Chúa, thì liền ngay đã có Chúa ở kề bên, với ánh mắt chờ đợi và khích lệ. Con cảm thấy Chúa rất gần gũi với con, và lòng con rạo rực sốt sắng một tình yêu dâng Chúa. Nhưng rồi dọc đường trần ai, gió bụi đã cuốn con đi vào những ngã rẽ phù phiếm của nó, đã khiến con xa Chúa. Con đã quên rằng Chúa vẫn ở đó chờ con, chờ trong thinh lặng và buồn đau, vì tình con bạc bẽo và bởi vì tâm hồn con đầy những toan tính phù du. Chúa ơi ! Con hình dung ra ánh mắt Chúa đang nhìn con một cách kiên nhẫn, và Chúa như đang nói với con rằng:
:Ta phải làm gì cho con đây, con hỡi!
Tình yêu của con khác nào như mây buổi sáng,
Mau tan tựa sương mai. »
Những khi con chợt nhận ra mình đang rơi vào móng vuốt của bọn gian thần tiền tài, danh vọng, thì cũng là lúc tâm hồn đã nhuộm màu đen tối, lời nói và hành động có tính toán của con đã ảnh hưởng đến biết bao người ? Đã biết rằng, muốn vào vương quốc của Chúa thì phải qua cửa hẹp, và kinh nghiệm bản thân cũng cho con biết rằng cửa hẹp dẫn con đến gần Chúa hơn. Thế mà, chân con lại cứ rẽ vào con lộ rộng thênh thênh... vui thú chẳng được bao lâu, để rồi chuốc lấy muộn phiền đăng đẳng!
Sao Chúa lại im lặng mỗi khi con phụ bạc ? Phải chăng, những vấp ngã và đau đớn giữa đường đời là cách Ngài lên tiếng ? Nhưng giờ đây, con chẳng còn băn khoăn vì cớ gì Chúa đã làm như thế ! Con hoàn toàn tin tưởng rằng Chúa luôn có cách để kéo con về với Chúa, chỉ cần con muốn mà thôi! Vâng, Chúa ơi, con rất muốn mình có được tấm lòng yêu mến Chúa, và con ước chi mình sẽ yêu mến Chúa thật nhiều, để con sẽ không bỏ Chúa cô đơn một mình. Những tháng ngày qua, tình yêu của con dành cho Chúa đã quá hợt hời, và vị kỷ ! Con biết Chúa buồn nhiều vì con, nhưng tình Chúa bao dung, Chúa biết con đối xử tệ bạc mà Chúa vẫn thậm yêu... Nếu Chúa không yêu con, thì làm sao con có được niềm hạnh phúc như lúc này đây, con đang ngồi viết những lời trần tình với Chúa ?

Lạy Chúa ! Con chỉ là một hạt bụi nhỏ, chỉ là một giọt sương mai, mau tan trong thoáng chốc ! Xin Chúa hãy giơ tay hứng lấy giọt sương dễ vỡ này, để nó được bình an vô sự trong bàn tay quan phòng của Chúa luôn mãi !
Mẹ Maria ơi ! Xin Mẹ hãy là sợi dây liên lạc chặt chẽ giữa con và Chúa Giêsu, để tình yêu con dành cho Giêsu ngày càng thêm thắm thiết, Mẹ nhé !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét