“Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.”
(Ga: 3, 14-15)
Hình ảnh con rắn đồng được giương cao trong sa mạc để mọi người nhìn lên thì khỏi phải chết vì bị rắn cắn, MỘT SỰ THỰC trong lịch sử ĐÃ ĐƯỢC CHỨNG MINH RẰNG CÓ BÀN TAY CỦA Thiên Chúa nhúng vào. Hình ảnh con rắn đồng được giương cao trong sa mạc đó, đã báo trước cho sự việc Ngôi Hai Thiên Chúa sẽ chịu chết treo trên thập giá để cứu chuộc nhân loại. Những người bị rắn cắn trong lúc đi cùng ông Mô-sê chỉ cần nhìn lên con rắn đồng, thì liền được thoát chết. Song, để được cứu rỗi, không phải chỉ bằng một cử chỉ là nhìn lên Thánh giá, mà còn đòi hỏi ta phải tin vào Đức Giê-su Ki-tô nữa.
Trong những năm tháng vượt qua sa mạc để vào vùng Đất Hứa, dân Ít-ra-en đã trải qua biết bao gian nan khổ cực, lòng tin của họ đặt vào Thiên Chúa sao mà dễ ngả nghiêng đến thế! Than trách Chúa, rồi lại tin Chúa, rồi lại than trách... Đọc Cựu Ước, tôi có nhận xét như vậy về người dân Ít-ra-en. Song, tôi nào có khác gì họ, những năm tháng gian khổ trong cuộc đời đôi khi cũng đã làm tôi phải nản lòng, ngả nghiêng. Và rồi trong cơn bế tắc, không còn cách nào khác, tôi chỉ còn biết nhìn lên Thập giá mà thôi. Thập giá vẫn là cây thập giá, nhưng cái chết treo trên đó không còn u ám nữa! Cái chết gục đầu với mão gai nhọn sắc, và các vết roi lằn da đổ máu, các dấu đinh chân tay đã trở nên sống động trước mắt tôi. Lạ thay! Khi mọi sự tưởng chừng như bế tắc, tôi lại có một đích điểm sống cho đời mình, mà tôi biết chắc đích điểm đó sẽ dẫn tôi đến sự sống đời đời. Làm sao tôi có thể khẳng định như vậy chứ? Càng nhìn ngắm thập giá Chúa Ki-tô, tôi càng học được nhiều bài học hữu ích cho bản thân, và chính những bài học này đã kéo tôi ra khỏi cơn bế tắc của đời mình. Ánh mắt của Chúa Giê-su trên thập giá đã dạy tôi biết nhẫn nại chịu đựng và nhận ra được sự bất lực của khả năng con người, để từ đó tôi biết cậy trông vào tình yêu của Chúa hơn.
Chính khi nhìn lên cái chết trên thập giá của Chúa Giê-su, MỘT CÁI NHÌN TỪ TRONG TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA NGƯỜI MÙ, tôi đã nhận ra giá trị của sự đau khổ. Tôi hiểu rằng, sự đau khổ cũng như cái chết trên thập giá là cách thức mà Chúa đã dùng để cứu rỗi tôi. Giờ đây, tôi đã biết chấp nhận đau khổ như một liều thuốc đắng để chữa bệnh, còn việc chịu đựng được đến đâu thì tôi hoàn toàn cậy trông vào Chúa. Làm sao có thể kể hết những gì tôi đã trải nghiệm trong những tháng ngày một mình với bóng tối? Cho dù là tôi sống giữa bao nhiêu người thân, nhưng bóng tối của sự mù lòa đã ngăn cách tôi với họ. Tôi như người đứng ngoài cuộc đời mà nhìn vào thế giới xưa cũ, vì tôi đã ở vào một thế giới hoàn toàn khác hẳn, trong đó chỉ có một mình tôi... không tiền của, không sức khỏe, không việc làm... Chính trong hoàn cảnh đó, tôi đã nghe được tiếng Chúa, đã cảm nghiệm được Chúa đang chạm đến tôi, qua những cơn đau cả về tinh thần lẫn thể xác. Và rồi cứ thế, Người dắt tôi đi qua thung lũng tối, ánh sáng từ thập giá Chúa Ki-tô đã tỏa chiếu trong tôi. Tôi nhận ra mình không đơn độc, Chúa vẫn ở với tôi qua người thân bạn hữu! Một người mù như tôi vẫn có thể đi dạo trong công viên mỗi ngày, để được nghe tiếng lá rơi, tiếng chim hót trong lành, và để được hít lấy hương thơm dìu dịu của cỏ dại dưới chân. Một người mù như tôi vẫn có thể đem lại sự lạc quan yêu đời cho một ai đó đang khi tuyệt vọng. Một người mù như tôi vẫn có thể làm thơ để nói về Chúa, với Chúa, cho Chúa và trong Chúa... Tại sao tôi lại không viết những dòng chữ để ca ngợi tình yêu của Chúa Ki-tô trên thập giá?
Chúa ơi! Giờ đây, con lại trở về với thế giới xưa cũ, và nhìn nó bằng một cái nhìn đầy hy vọng, vì cái nhìn của con đã đi qua lăng kính của tình yêu Thượng Đế. Những khó khăn trong cuộc đời không còn làm con ngả nghiêng nữa, vì con đã có chỗ dựa vững chắc là cây thập giá của Chúa rồi. Mỗi khi gặp gian nan, đau khổ con sẽ nhìn lên đó để được Chúa đỡ nâng.
Lạy Chúa! Lúc này đây, con nghĩ đến những người đang gặp thử thách, họ đang chơi vơi không một điểm tựa. Xin Chúa hãy nhìn xuống họ khi họ chưa biết nhìn lên tới Chúa, để họ cũng được cứu rỗi. Xin Chúa hãy nói với họ, chạm đến họ như đã từng nói với con và đã chạm vào tận đáy lòng con. Đặc biệt, con nguyện xin cho anh chị em khuyết tật của con, xin cho họ luôn biết nhìn đời qua lăng kính của tình yêu Thượng đế, để họ luôn cảm thấy được chân giá trị của bản thân họ giữa cuộc đời này, Chúa nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét