Chị D là một phụ nữ đáng thương, mỗi lần tôi gặp chị lại
được nghe chị kể những chuyện không vui của gia đình chị!
Trước đây chị là một cô gái xinh đẹp, chị lấy chồng sinh con
và cũng hạnh phúc như bao phụ nữ khác. Kể từ ngày chị bị mù, chị bị chồng hành
hạ đủ thứ... chuyện chồng chị đi đêm về hôm chị cũng đành chấp nhận để tránh
khỏi một cuộc ly dị... Nhưng anh ta chẳng để cho chị yên thân, kiếm chuyện để
bắt chị phải ly dị, gia đình chị là một gia đình công giáo, chị không thể làm vậy,
vả lại chị còn hai đứa con gái đang tuổi ăn học... chính chị là người phải bươn
chải để lo cho ba mẹ con vì anh chồng đã nói thẳng vào mặt chị: “Bà phải biết
tôi là một thằng chồng vô trách nhiệm!” Cũng chính vì cái người chồng “vô trách
nhiệm” ấy mà chị đã từng phá thai, giết hại một trong những đứa con của mình...
Sáng nay, tâm sự với tôi, chị chợt hỏi “Cầu nguyện cho các
linh hồn bị chết vì phá thai, thì cầu nguyện làm sao hả Thủy?” Tôi bảo chị cứ
cầu chung cho các linh hồn là được. Chợt chị bảo tôi: “Mình nghe thấy tiếng đi
trên cầu thang, tưởng có ai gọi cửa lúc đêm khuya, rồi mình nghe tiếng nó gọi
‘Mẹ ơi! Mẹ ơi!’ Tiếng nó khoảng ba tuổi, tại mình mù không nhìn thấy nó, giá
mình nhìn được, mình sẽ biết mặt nó ra sao!” Tôi ngắt lời chị: “Chị đang nói về
điều gì vậy?” Chị D ngập ngừng rồi nói: “Mình đã từng phá thai, Thủy ơi! Bây
giờ con mình nó cứ về gọi ‘Mẹ ơi! Mẹ ơi!’, hồi đó mình mang thai hơn hai tháng
rưỡi, một ông thầy lang bắt mạch cho mình bảo nó là con trai. Giá mình sanh nó
ra thì bây giờ mình cũng có con trai... Hồi đó ông xã mình đánh đập mình dữ lắm,
đến nỗi tưởng gẫy xương, trong lúc mình đang mang thai. Ông ấy bảo “Bà phải
biết tôi là thằng chồng vô trách nhiệm” bà sanh nó ra thì bà nuôi, tôi không
biết đến... Mà hủy thấy mình mù lòa làm sao đây! Thế là... ”
Tôi hỏi chị d: “Chị đã trình bày chuyện này với cha giải tội
chưa?” Chị bảo chị đã xưng tội với cha, cha khuyên chị nên cầu nguyện cho các
linh hồn bị chết vì nạn phá thai. Rồi chị lại kể cho tôi nghe về những tiếng
kêu trong đêm. Tôi trấn an chị: “Có lẽ vì lương tâm chị cắn rứt, nên chị bị
những ảo giác đó thôi!” tôi cố giải thích cho chị D nghe về những ảo giác mà
con người ta vì sợ hãi, áy náy lương tâm mà cảm thấy... Chị bảo chị chẳng biết
làm sao, nhưng kể cho tôi nghe rồi chị cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi khuyên chị
nên đọc kinh Mân côi cầu nguyện với Mẹ Maria, Mẹ sẽ nâng đỡ chị và ban bình an
cho chị. Tôi cũng hứa với chị là sẽ nhớ đến chị trong khi cầu nguyện.
Mẹ Maria ơi! Mẹ hãy
đoái thương đến những phụ nữ có số phận đau khổ như chị D. Xin Mẹ nâng đỡ những
người mẹ mang thai trong hoàn cảnh như chị D có đủ can đảm, để bảo vệ đứa con đang
còn trong cung lòng của mình, Mẹ nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét