Mời các bạn xem Video Clip của Minh Tường:
Trước kia, tuy tôi hay làm thơ, nhưng chỉ mình đọc thơ của mình chẳng dám gởi cho ai vì nghĩ chẳng có ai thèm đọc. Vào đầu năm 2007, với sự khuyến khích của nhà thơ Cao Huy Hoàng, tôi đã gởi đăng bài thơ “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG” lên web site Dũng Lạc. Sau đó ít lâu, cũng chính anh Cao Huy Hoàng phone cho tôi, nói rằng nhạc sĩ Phạm Trung ở Toronto đã phổ nhạc bài thơ này. Như một sự dẫn dắt của Chúa, sau đó tôi và anh Phạm Trung còn nhiều cái duyên kỳ ngộ, chúng tôi cùng là thành viên của nhóm Viết Cho Nhau, và cứ thế anh Phạm Trung đã phổ nhạc được 10 bài thơ của tôi. Tôi biết, anh Phạm Trung vì lòng nhiệt huyết với người khuyết tật, đã khích lệ tôi... chứ phổ nhạc những bài thơ của tôi thì vất vả lắm, vì đa số tôi viết theo thể thơ tự do.
Cái duyên kỳ ngộ còn cho chúng tôi gặp nhau tại Việt Nam. Vào dịp lễ bế mạc Năm Thánh vừa rồi, anh chị Trung-Quý đã về thăm Việt Nam, và anh chị đã đưa tôi đến đền thánh Martin ở HỐ Nai để cầu nguyện. Ở đó, tôi đã chia sẻ với một số đông bệnh nhân của cha Tuyền , tôi nói với họ về những bài thơ ca tụng tình yêu Thiên Chúa của một cô gái mù. Tại phòng khám bệnh của cha Tuyền (đền thánh Martin), chúng tôi đã bàn về việc ấn hành đĩa CD “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG”, cha Tuyền gợi ý bảo tôi đọc lời dẫn cho các bài hát... Thế rồi cũng với sự giới thiệu của anh Cao Huy Hoàng, nhạc sĩ Trần Anh Vũ đã giúp tôi thâu âm cho các lời dẫn đó. Những files âm thanh này được gởi qua Thụy Sĩ cho anh Minh Tường (tác giả của Video Clip CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG). Anh Minh Tường là người làm công đoạn cuối cùng, anh giúp chúng tôi mix các lời dẫn vào bài hát. Sau đó, anh Tường lại cảm hứng bảo tôi gởi cho anh một số hình ảnh sinh hoạt của người mù để làm video clip. Tôi liền xin một số hình ảnh của mái ấm Thiên Ân, nơi tôi đã từng học tập và gởi cho anh. Video Clip “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG” đã được hoàn tất như các bạn đã theo dõi ở trên...
Điểm lại tất cả những sự việc trên đây, tôi thấy có bàn tay Thiên Chúa dẫn dắt chúng tôi, Người đã liên kết chúng tôi bằng tình yêu thương và sự quan tâm giúp đỡ lẫn nhau. Từ bài thơ “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG”, tôi đã có thêm nhiều người bạn tốt, và những mối liên hệ mới mở ra cho tôi một thế giới đầy ắp tình thương... Tôi còn nhớ một lần tôi dự lễ ở nhà thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, khi trao mình thánh cho tôi, vị linh mục gọi khẽ “café trắng”... Tuy không nhìn thấy gì, song tôi nhận ra đó là cha Lê Quang Uy, vì mỗi lần gặp tôi cha thường hay gọi tôi như vậy.
Tôi đã nói lời cảm tạ Thiên Chúa ở cuối bài thơ “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG”, và cho đến cuối đời, tôi sẽ còn nói biết bao nhiêu lời cảm tạ nữa đối với Ngài. “CÔ GÁI MÙ VỚI LY CAFÉ TRẮNG” cũng chính là cái duyên kỳ ngộ dẫn tôi đến với thi ca Công Giáo, nó đã mở ra cho tôi một lối đi mới trong cuộc đời. Qua những ý thơ, những hình ảnh và những nốt nhạc của chúng tôi, tôi hy vọng rằng mọi người sẽ cảm nhận được tình yêu và sự dẫn dắt của Thiên Chúa trong cuộc đời của mỗi người, để cùng nhau dâng những lời cảm tạ lên Thiên Chúa, vị Cha chung của chúng ta ở trên trời. A-men
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét