Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

YẾN BẠC ĐỜI TÔI

Theo dõi cách ứng xử của ông chủ trong câu chuyện dụ ngôn NHỮNG YẾN BẠC*, tôi nghĩ, có lẽ mình giống như tên đầy tớ thứ ba trong câu chuyện, chỉ được ông chủ giao cho có mỗi một yến bạc. Tuy nhiên, cho dù là chỉ được giao một yến, thì tôi cũng phải làm gì đó với yến bạc của chủ, chứ không vội vàng đi đào lỗ mà chôn như tên đầy tớ thứ ba trong câu chuyện dụ ngôn này đâu! Tôi sẽ không trách móc chủ vì mình được giao ít, tôi sẽ cố gắng xoay sở làm sao để yến bạc trong tay tôi có thể sinh lợi với tất cả khả năng của mình.
Tên đầy tớ đã nhận một yến bạc trong câu chuyện dụ ngôn này thật là dại! Đổi ngược lại là tôi, tôi được giao ít, thì tôi sẽ buôn bán nhỏ, ông chủ đương nhiên hiểu rằng vốn ít thì lời ít, có lẽ nào ông lại la mắng người đầy tớ vốn ít. Tôi sẽ không phải mang trọng trách như hai người đầy tớ được giao nhiều bạc kia, họ được giao nhiều hơn thì họ phải kiếm lời nhiều hơn cho ông chủ. Đó là một điều dễ hiểu, con cái thế gian ai mà chẳng biết!
Qua chuyện dụ ngôn này, tôi tin rằng, Thiên Chúa rất công bình, Ngài tác tạo nên muôn loài muôn vật với những công năng riêng của nó, Ngài chỉ đòi hỏi ở mỗi người chúng ta những gì vừa với sức vóc của ta mà thôi!

Một đồng Chúa đã ban cho
Con xin nhận lãnh mà lo kiếm lời
Gánh hàng con nhỏ... Chúa ơi
Đầu hôm sớm tối con thời chăm chuyên
Đêm về mong sự bình yên
Hồn con nhẩm đếm hai tiền sẵn đây!

Đang khi giấc ngủ nồng say
Có tin Chúa gọi về ngay thiên đình
Tiền lời tôi lấy ra trình
Cộng thêm tiền vốn, đời mình Chúa ban
Dâng Ngài cả nỗi gian nan
Chúa thương mở cửa thiên đàng cho tôi...

Giật mình tỉnh giấc: Chúa ơi!
Đời con một nén, con thời xin vâng!

*Dụ ngôn: NHỮNG YẾN BẠC (Mát-thêu: 25, 14-30)
“Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tùy khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.
Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ. Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói : "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy : "Khá lắm ! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành ! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh !" Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói : "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy : "Khá lắm ! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành ! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh !" Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói : "Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy !" Ông chủ đáp : "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác ! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa ; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài : ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét