Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

TÌM ĐẾN VỚI CHÚA, TÌM ĐẾN VỚI NHAU!

“Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi, tôi sẽ không loại ra ngoài, vì tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.”
(Ga: 6, 37-38)

Chúa nói “Tất cả những người Chúa Cha đã ban cho tôi đều sẽ đến với tôi...” ư? Cuộc sống đang diễn ra chung quanh con, cho con thấy rằng thật sự không phải thế! Người ta cứ than phiền về những nỗi bất ổn, những nỗi cô đơn trống vắng, những khắc khoải dằn vặt mà người ta phải gánh chịu... song le, nếu như con phân tích cho họ thấy đâu là nguồn gốc của những nỗi bất ổn, sự cô đơn và khắc khoải đó... và rồi chỉ ra cho họ nơi họ có thể tìm được sự bình an thanh thản đích thực, thì nhiều người trong số họ lại lảng sang chuyện khác, không muốn nghe con nói về Chúa nữa! Khi con nói với họ rằng “những lúc con cảm thấy bất an hoặc cô đơn khắc khoải con đều tìm đến tâm sự với Chúa”, thì họ cũng tin đấy. Tuy nhiên, không phải ai cũng nghe theo lời khuyên của con, con thật tiếc cho họ. Bởi họ không tìm đến Chúa mà lại mong tìm được an ủi ở một con người nào đó cũng mỏng giòn yếu đuối như họ... để rồi họ cứ phải loay hoay chìm nổi trong cái cuộc đời mà họ gọi là cái bể khổ này một cách trầm luân.
Một tối nọ, chẳng hiểu tại sao con bị thôi thúc phải gọi điện thoại cho một người bạn mắt kém. Khi người bạn ở đầu dây bên kia, nhận ra giọng nói của con, cô ta mừng rỡ:
-Em đang rất buồn, muốn gọi cho chị, thì chị lại gọi cho em. Không hiểu sao mỗi lần em buồn, định gọi cho chị thì lại xảy ra như vậy!
Con nghĩ, có lẽ chính là Chúa đã thúc giục con gọi điện cho người bạn này. Và, con liền kể cho bạn con nghe về điều mà con đang suy nghĩ đó. Tối hôm ấy, sau khi nghe cô bạn gái kể lể về những khắc khoải đang đè nặng tâm trí cô, con đã kể cho cô nghe về câu chuyện trong sách Tô-bi-a. Câu chuyện thuật lại những gì xảy ra với Tô-bi-a và Xa-ra. Đặc biệt, con đã kể cho cô ấy nghe về lời nguyện của ông Tô-bít( cha của Tô-bi-a) và lời nguyện của Xa-ra, cả hai đồng thời được thốt lên, từ hai tâm hồn đang đau khổ và từ hai nơi cách xa nhau, nhưng đều đã được Chúa nghe thấu và nhậm lời. Vì cô bạn của con là một Phật tử, nên con phải giải thích cho cô về chuyện Chúa đã thúc giục con gọi điện cho cô để chia sẻ nỗi buồn với cô. Con nói: “Chúa biết rõ và đã sai chị đến với em đó!”. Nghe con giải thích như vậy, người bạn gái khẳng định là cô ấy cũng tin như con, Chúa ạ! Đêm ấy chẳng hiểu sao con đã hứng khởi mà say mê kể cho cô bạn ấy toàn chuyện Kinh Thánh, đến khi giật mình nhận ra mình đã nói quá nhiều thì cũng đã qua ngày mới. Con tỏ ý ngại rằng đã làm cô bạn nhàm chán, thì cô ấy lại nói: “Không đâu! Hồi nãy em buồn lắm, bây giờ thì nỗi buồn của em đã vơi đi nhiều rồi!”. Đêm ấy, con ngủ một giấc thật ngon, Chúa ạ!
vì Chúa đã nói: “tôi tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai tôi.”,con cũng xin theo chân Chúa mà cố làm những gì Chúa muốn hơn là làm những gì mình muốn... Thế nhưng, đâu phải lúc nào con cũng làm theo ý Chúa muốn một cách trọn vẹn đâu! Thỉnh thoảng, ý Chúa muốn và ý con muốn vẫn còn ngổn ngang lẫn lộn. Và thế là con lại giống như những kẻ muốn lảng tránh Chúa, chẳng muốn nghe Chúa nói, mà chỉ muốn đi tìm những gì thỏa mãn ý riêng của mình...

Lạy Chúa! Xin cho con luôn biết lắng nghe ý Chúa bằng cách luôn tìm đến Chúa, để con luôn biết làm theo ý Chúa Cha một cách trọn vẹn. Xin cho tất cả mọi người trong chúng con đều biết tìm đến Chúa, để được Chúa dẫn dắt và ủi an mọi nơi và mọi lúc trong cuộc đời của mỗi người chúng con, Chúa nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét