Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

CON ĐÃ THẤY "THẦY", NHƯNG...!

"Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư ? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói : 'Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha'?”
(Ga: 14, 9)

Còn nỗi buồn nào buồn hơn nỗi buồn của người Thầy, khi mà học trò của mình chẳng mấy hiểu mình! Thầy ở với trò đã bao năm, đã nói cho các trò nghe biết bao điều về Cha mình, thế mà trò lại còn hỏi: “Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha.”
Vâng, nhân loại chúng con thường có thái độ giống như ông Phi-líp-phê vậy! Chúng con thường đòi hỏi phải được thấy tận mắt thì chúng con mới chịu tin. Cũng bởi chúng con kém lòng tin, nên chúng con khó mà hình dung ra Chúa Cha. Mặc dù Chúa đã nhiều lần nói với các môn đệ rằng: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.”, nhưng hầu như chẳng mấy ai có thể hình dung ra Ngài. Chúng con giống như những đứa trẻ chưa hiểu chuyện, cứ đòi thầy cô cha mẹ phải chiều theo ý mình, chỉ muốn những gì có lợi trước mắt chứ chẳng nghĩ gì đến lợi ích cho bản thân mình ở tương lai. Rồi thì, trách cứ thầy cô cha mẹ bắt mình phải cực khổ học hành, trách cứ thầy cô cha mẹ sao lúc nào cũng cấm đoán mình hết cái này đến cái nọ...!
Lạy Chúa Giê-su! Thầy chí thánh của con! Con đã thấy Thầy và được nghe Lời Thầy, nhưng đôi khi những điều Thầy dạy, con thật khó mà thực hiện. Vì thế, con thường tránh né, cũng giống như những đứa trẻ chưa hiểu chuyện, chỉ muốn làm những điều dễ dàng thuận lợi cho bản thân. Chính vì né tránh, con không đi theo đúng con đường Chúa đã chỉ dạy, con đường mà chỉ duy nó mới dẫn chúng con đến gặp Chúa Cha. Cũng may “cú ngã ngựa thần kỳ”, cú ngã ngựa khiến cho cặp mắt thể lý của con trở nên mù lòa, nhưng lại làm cho đôi mắt đức tin trong con lóe sáng, con đã nhìn thấy Chúa. “Cú ngã ngựa” này đã giúp con hiểu được giá trị của con đường thập giá mà Chúa đã đi. Tuy rằng con đường này đầy gian truân khổ lụy, nhưng con vững tin rằng, cứ bám vào thập giá Đức Ki-tô, thì con luôn được thấy Chúa. Thấy Chúa rồi cũng như nhìn thấy Chúa Cha. Vậy chẳng phải con đang trên đường tiến gần về nhà Cha hay sao? Nhưng, Chúa ơi, con vẫn còn là một đứa trẻ trong vòng tay của Chúa, con vẫn còn nhiều lắm cái xu hướng ngả theo những đứa trẻ trốn học đi hái hoa bắt bướm dọc đàng... Xin Chúa luôn dắt dìu con trong cánh tay mạnh mẽ của Chúa, Chúa nhé!

Lời nhắn gởi tới anh chị em khuyết tật:
Anh chị em thân mến! Anh chị em chắc cũng như tôi, đã có một “cú ngã ngựa thần kỳ” như thánh Phao-lô trở lại, để rồi ánh sáng của Chúa Ki-tô Phục sinh trở nên chói ngời trong anh chị em. Trên thân thể khiếm khuyết của anh chị em đã hằn mang dấu vết của thập giá Đức Ki-tô rồi, thì chắc hẳn anh chị em sẽ dễ nhìn thấy “Thầy” hơn những người bình thường khác, và đó lại là một ơn thiêng giúp chúng ta dễ dàng hơn trong việc chấp nhận Thánh giá đời mình để rồi đi trọn con đường về nhà Cha mình ở trên trời. Mến chúc anh chị em luôn cảm nhận được tình yêu bao dung của Thiên Chúa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét