Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014

TÌNH THƯƠNG: MỘT QUÀ TẶNG TUYỆT VỜI ĐẾN TỪ THIÊN CHÚA

“Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”
(Ga: 15, 17)

Tôi nhớ một chuyện xảy ra cách đây hơn mười năm, câu chuyện ấy đã khiến cho tôi dần trở nên dễ thông cảm với anh chị em khuyết tật, đó là câu chuyện về tình thương của những người đồng cảnh ngộ dành cho nhau. Thời gian ấy, tôi vẫn còn ngù ngờ trong cái thế giới của người mù lắm, mỗi khi đi đâu ra khỏi nhà tôi thường là đi chung với tập thể. Tết Trung thu năm ấy, tôi cùng với các em ở Mái ấm Thiên ân đi lãnh quà của một tổ chức từ thiện nọ. Sau một số tiết mục văn nghệ, người ta phát cho chúng tôi mỗi người một hộp bánh và một chai nước suối. Trên đường ra xe để trở về mái ấm, một em gái 15 tuổi tên là Thu cứ khăng khăng giành lấy phần quà trên tay tôi. Thu nói: “Cô thủy đưa con cầm cho, kẻo cô đau cổ!”. tôi cười: “Trời ơi, có cái bánh trung thu mà cô không cầm nổi, thì cô phải nhịn ăn chứ ai mà cho ăn nữa!”. Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng tôi rất cảm động, vì tôi hiểu tình thương mà Thu dành cho tôi. Cô bé biết tôi bị chứng thoái hóa đốt sống cổ, cầm vật gì trên 1kg là bị đau, nếu phải cầm vật đó lâu thì tôi sẽ bị ói...
Thu đã bị mù khi vừa được sinh ra, theo kết luận của các bác sĩ thì em bị mù do ảnh hưởng của thuốc trừ sâu. Có lẽ khi mang thai em, mẹ em đã đi xịt thuốc trừ sâu cho ruộng lúa mà không có biện pháp phòng vệ cho cơ thể. Một cô bé không có một khái niệm gì về ánh sáng; song le, cô bé có một tình thương thật sáng chói. Một lần tâm sự với tôi, cô nói: Con mù từ nhỏ đã quen rồi, thương cho cô Thủy, lớn mà bị mù như thế này thật khổ! Chắc là cô khó chịu lắm nhỉ?” Nghe những lời nói của cô bé, tôi cảm thấy quặn thắt trong lòng, vì thương cho Thu. Dù sao tôi đã có một thời gian sống như người bình thường, và tôi cũng còn được biết mặt mũi cha mẹ anh chị em mình, còn cô bé chẳng hề biết được những điều đó. Vậy mà cô bé lại có một sự cảm thông sâu xa và đem lòng thương yêu đối với người còn may mắn hơn cô là tôi đây. Tôi cảm thấy tấm lòng của Thu thật là quảng đại. Tôi thì thương cho những người mù bẩm sinh, vì rất nhiều thứ họ không thể nào tiếp cận được như ánh sáng, màu sắc... còn đa số những người mù bẩm sinh lại thương cho những người mù ngang như tôi, bởi họ cho rằng đang sống bình thường mà bị tối thì rất khổ. Tình thương yêu giữa đa phần những người đồng cảnh ngộ là như thế đó, có lẽ đó là một trong những nét đẹp tuyệt vời của tình yêu mà Chúa đã ban cho loài người chúng ta, phải không các bạn?

Lạy Chúa Giê-su! Lời Chúa truyền dạy chúng con: “Hãy yêu thương nhau”, đã nhắc nhở con về tình thương bao dung của Chúa, và cũng nhắc nhở con về bổn phận mình phải sống xứng đáng với tình thương của Chúa. Chúa đã ban cho con biết bao tình yêu thương qua những người thân bạn hữu. Chúa đã ban cho con những giây phút được trải qua những cảm xúc tuyệt đẹp như con đã từng có với bé Thu, thì xin Chúa cũng ban cho tất cả những người bình thường có cái nhìn yêu thương đối xứng với tình yêu thương của bé Thu, để nhờ tình yêu đó, những anh chị em khuyết tật còn ngồi trong bóng tối của mặc cảm có thể bước ra vùng ánh sáng.
Xin cho con luôn biết yêu thương mọi người, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, dù cho bất cứ đó là người yêu con hay ghét con, để con có thể xứng đáng với tình thương của Chúa, Chúa nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét