Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

CHÚA GIÊ-SU LÀ CÁNH CỬA DẪN VÀO NHÀ CHA...

“Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ.”
(Ga: 10, 9)

Không biết các bạn đã bằng cách nào để có thể hình dung ra Chúa Cha? Phần tôi, trước đây tôi khó có thể nào mà gần gũi với Chúa Cha, mỗi khi nghĩ đến Chúa, tôi thường sợ hơn là yêu và kính. Tôi không làm điều xấu vì sợ Chúa phạt thì đã đành. Ngay cả làm việc tốt, tôi cũng ép mình ép xác làm chỉ vì sợ. Tôi cứ e ngại rằng nếu không làm thì sẽ bị Chúa phạt. Và vì vậy đời sống đức tin của tôi thật mong manh, mơ hồ tựa như sương khói.
Đó là giai đoạn trước khi tôi trở thành một người mù hoàn toàn. Sau này, khi đã trở thành một người mù, đôi mắt mù lòa khiến tôi không thể nhìn thấy bất cứ ảnh tượng nào về Thiên Chúa, nhưng mỗi khi tôi cần đến Chúa tôi chỉ việc tập trung tư tưởng, thì ngay lập tức gương mặt của Chúa Giê-su hiện ra trong trí não tôi. Lúc thì Chúa Giê-su có ánh mắt buồn rầu như thể trách móc tôi điều gì, lúc thì ánh mắt Chúa nhìn tôi đầy khích lệ, có lúc tôi thấy Người nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm thông và âu yếm... tùy theo tâm trạng của tôi khi ấy! Tất nhiên, tôi không cho rằng phải mù lòa mới hình dung ra Chúa Giê-su, đó chỉ là một trong những cách thức của riêng tôi, có thể giúp tôi tiếp cận với Chúa dễ dàng hơn mà thôi! Ban đầu, tôi chỉ tìm cách gặp gỡ Chúa mỗi khi tôi buồn khổ thất vọng, về sau này tôi có thói quen tìm lại hình ảnh gương mặt của Chúa Giê-su để hình dung ra Chúa Cha. Đặc biệt, kể từ khi tôi nhận ra tình yêu bao dung của Chúa Cha qua đoạn Tin Mừng mà người ta quen gọi là câu chuyện “NGƯỜI CHA NHÂN HẬU”, tôi không còn lúc nào cũng sợ bị Chúa phạt nữa... Dần dần, tôi tiến tới làm những việc Chúa dạy vì lòng mến Chúa yêu người, chứ không còn là miễn cưỡng nữa, bạn ạ!

Lời Chúa hôm nay: “Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ.”, câu này thật là đúng với những gì xảy ra trong mối quan hệ giữa tôi và Chúa Giê-su. Thật vậy, Chúa Giê-su chính là cửa cho tôi ra vào, để tôi có thể tiến tới gặp gỡ Chúa Cha. Chính nhờ qua cánh cửa là Chúa Giê-su, tôi đã đi vào một đồng cỏ xanh tươi; ở đó, tôi được nuôi dưỡng và tắm mát trong dòng suối kỳ diệu của ơn cứu độ. Cuộc sống mù lòa tưởng chừng như đầy bóng tối của tôi đã được Chúa biến đổi một cách ngoạn mục, Chúa đã dắt dìu tôi qua những thung lũng thâm u mà vẫn tràn trề những âm thanh kỳ thú của tiếng suối chảy róc rách...
Có thể những âm thanh sẽ rợn rùng trong đêm lặng vắng, có thể những âm thanh sẽ đơn điệu đến buồn tẻ của một trưa hè sa mạc... Song le, đối với tôi, tất cả đã tạo nên những giai điệu trầm bổng của một bản tình ca diệu vợi... và chính điều đó đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên hấp dẫn! Nhiều nốt nhạc lặng rùng rợn đến nỗi tôi phải bíu chặt lấy Người mục tử, để rồi những nốt nhạc kế tiếp vút lên cao, như tiếng chim lảnh lót của buổi bình minh nắng ấm... khiến cho tôi càng ngày càng đặt trọn niềm tin vào Chúa quan phòng, Ngài luôn ở bên tôi trên suốt cuộc hành trình tôi đã qua và sẽ tới!
Vâng! Chúa Giê-su là cửa, và như Chúa đã nói: “Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu.” Tôi vững tin như thế bạn ạ! Hãy ra vào cửa này đi, để bạn sẽ được cứu, tôi dám cá với bạn điều đó, bởi tôi đã được cứu cho thoát khỏi những lắng lo bế tắc của đời mình một cách thật là ngoạn mục.

Lạy Chúa Giê-su! Chúa là cánh cửa cho con tiến gần Thiên Chúa. Xin cho con luôn biết tìm vào cửa này hơn bất cứ điều gì khác. Xin cho những người thân bạn hữu của con luôn tìm đến Chúa, như tìm đến cánh cửa của một kho báu bất tận. Đặc biệt là những người bạn khuyết tật của con, xin cho họ cảm thấy tự tin đi vào cửa này, để họ có thể tiến vào đồng cỏ xanh tươi, nơi Chúa là mục tử nhân lành của tất cả mọi người chúng con. A-men

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét