"Ai uống nước này, sẽ lại khát. Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời."
(Ga: 4, 13-14)
Thế giới này đã hóa ra hoang mạc
Con người ta đang khát lắm, Chúa ơi!
Những cơn khát ngay trong lòng thành phố
Khát quyền lực, khát tiền tài, khát những điều danh vọng...
Có những người...
khát chỉ một giọng nói ủi an
Lại có người...
khát bạn bè, khát một tâm tình tri kỷ...
Trẻ mồ côi khát tình cha tình mẹ
Người cô lẻ khát vòng tay âu yếm
Kẻ đàng điếm khát làm người lương thiện
Người hiền lành khát được sống yên thân
Đám dân nghèo khát miếng cơm, manh áo
Bọn giàu sang khát kỳ hoa dị thảo...
Bảo làm sao con người ta không khát
Khi để mặc cho Lời Chúa phí hoang?
Bên bờ giếng còn vang lời Chúa phán
Lời năm xưa,
Chúa nói với thiếu phụ sa-ma-ry:
“Nước giếng này, uống vào còn phải khát
Nước tôi cho chẳng khát nữa bao giờ!”
Ôi! Lạy Chúa, giữa thành phố hôm nay
Con đang tự hóa mình ra hoang mạc
Bởi tại con đã buông mình chạy theo bao cơn khát!
Con bỏ phí... Bỏ phí hoang một mạch nước thần thiêng
Chúa đã riêng ban cho đời con bao ân tứ
Ban cho con thần Khí Chúa tràn đầy
Mà con đây lại vờ như không có
Thế nên con như đơm đó bỏ không
Sống cuồng ngông chẳng khác nào gió bụi!
Ôi! Lạy Chúa!
Người là Nước Hằng sống của con
Xin cho con biết mỗi ngày múc uống
Khi màn đêm buông xuống mỗi hoàng hôn
Khi bình minh tỏ rạng ánh mặt trời
Con vào đời với những Lời Hằng Sống
Giống như người thiếu phụ Sa-ma-ry
Con đi tìm những người cần an ủi
Đi tìm ai đang khát mối yêu thương...
Con hôm nay chọn Chúa chính là đường
Đừng để con bao giờ phải khát nữa, Chúa ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét