‘Có người thuộc nhóm Pharisêu mời Đức Giêsu dùng bữa với mình. Đức Giêsu đến nhà người Pharisêu ấy và vào bàn ăn. Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pharisêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
Thấy vậy, ông Pharisêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng : "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !"
Đức Giêsu lên tiếng bảo ông : "Này ông Simôn, tôi có điều muốn nói với ông !" Ông ấy thưa : "Dạ, xin Thầy cứ nói." Đức Giêsu nói : "Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?" Ông Simôn đáp : "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giêsu bảo : "Ông xét đúng lắm."’
(Lc: 7, 36-43)
Lạy Chúa! Với cái nhìn soi mói, con cũng thường xét đoán người khác như kiểu người Pharisêu trong đoạn Phúc Âm trên đây, Chúa ơi! Vậy nhưng, chính con khi đọc đến câu: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !" con vẫn cảm thấy khó chịu về ông Pharisêu này. Đối với con, quả đúng là “việc người thì sáng mà việc mình thì quáng”: Nếu như con là một trong những người có mặt tại bàn ăn bữa đó, chắc hẳn con cũng đã nghĩ giống như ông ta. Thật là con người lòng dạ bất nhất, nói sao cũng được. Chỉ thấy cái rác trong mắt người, mà lại chẳng thấy cái xà trong mắt ta...
Đọc đoạn Phúc Âm trên đây, con thấy nổi bật lên là lòng thương xót của Chúa. Chúa đã xót thương người phụ nữ tội lỗi mà nhìn chị ấy bằng một cái nhìn hết sức bao dung. Khi bắt đầu kể câu chuyện ngụ ngôn: "Một chủ nợ kia có hai con nợ...” hẳn là Chúa đã sẵn sàng tha thứ cho chị ấy rồi! Chỉ cần có lòng tin, và sự ăn năn sám hối, người phụ nữ tội lỗi đã được Chúa thương tha thứ hết những lỗi lầm của chị. Còn con đây, mặc dù nói tin Chúa, nhưng lòng yêu mến thì chưa có bao nhiêu, vậy nên con biết mình chẳng đáng được Chúa tha; song, con vẫn được Chúa xót thương mà tha thứ... Người phụ nữ bị coi là tội lỗi kia đã không ngần ngại bày tỏ thái độ tha thiết của chị đối với Chúa, vì chị mong được Chúa tha thứ cho những lầm lỗi của mình. Lòng sám hối của chị đã khiến chị được tha, lòng sám hối ăn năn đến nỗi nước mắt của chị tưới đẫm chân Chúa. Con cảm thấy hổ thẹn so với chị, vì xét thấy mình chưa thực sự ăn năn sám hối và yêu mến Chúa. Bởi con vẫn chưa thực sự yêu mến tha nhân như chính bản thân mình, lòng con vẫn còn chứa đựng những sân si...
Tin Mừng hôm nay nhắc nhở con về lòng yêu mến, nếu con đã yêu mến Chúa thì con cũng phải yêu mến tha nhân, và như vậy con cũng phải có cái nhìn bao dung đối với đồng loại như Chúa đã đối xử với người phụ nữ tội lỗi kia.
Lạy Chúa Giêsu! Chúa đã chẳng xét con như con đáng tội, xin Chúa hãy tiêu diệt trong con cái nhìn xét đoán anh em đồng loại. Chúa đã thương con với tình thương bao la và kiên nhẫn, xin Chúa hãy đốt lên trong lòng con ngọn lửa yêu mến Chúa, để con biết yêu mến tha nhân, để con có thể đem tình yêu thương của Chúa đến cho mọi người. Xin cho con yêu mến nhiều như Chúa đã tha thứ cho con quá nhiều. Xin cho con luôn biết cảm thông với những người anh em còn đắm chìm trong mê tối, cho con một lòng yêu mến đến với họ để họ có thể cảm nhận được tình yêu của Chúa đang chiếu sáng trên họ. Chúa là Đấng hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét