Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

TÂM SỰ GIỮA ĐÊM GIAO THỪA


Chỉ còn ít phút nữa thôi, kim đồng hồ sẽ chuyển sang một niên lịch mới. Con ngồi đây viết những dòng tâm sự với Chúa. Vâng, Chúa ơi, một năm đã sắp trôi qua, một năm có biết bao chuyện vui buồn phiền muộn lo âu sướng khổ... nhưng lúc nào Chúa cũng ở bên con như thể bóng với hình, cho dẫu nhiều khi con đã quên mất sự hiện diện của Chúa!
Tạ ơn Chúa, vì Chúa đã luôn cảm thông với con trong những khi con bồn chồn nóng nảy. Tạ ơn Chúa, vì Chúa đã luôn lắng nghe con những khi con kêu than cùng Chúa. Tạ ơn Chúa, vì Chúa chẳng lìa bỏ con trong những khi con đã toan xa lìa Chúa. Và, tạ ơn Chúa, vì biết baoân thiêng Chúa đã ban xuống giữa đời con!
Bây giờ thì đồng hồ đã chuyển sang ngày mới rồi, Chúa ạ! Người ta đang bắn pháo bông ở những khu vực đông người trong thành phố... Những chùm pháo bông rực rỡ đó có lẽ sẽ làm vui lòng những kẻ giàu sang phú quý, nhưng lại làm tủi buồn biết bao người nghèo khổ cơ hàn. Ánh sáng đẹp đẽ của nó có thể làm cho một góc trời thành phố sáng bừng lên trong chốc lát, nhưng rồi sẽ phơi bày biết bao cảnh nhếch nhác của đường phố sài Gòn dưới những con mắt của người đời! tiếng pháo bông nổ giòn từ xa vang lại khiến lòng con không chút vui, vì nghĩ tới biết bao người sống lang thang trên đường phố Sài Gòn...
Chúa ơi, nhưng lòng con luôn hy vọng vào ngày mai. Ngày mai, ánh mặt trời sẽ xua tan đi màn đêm u tối. Ngày mai, ánh mặt trời sẽ lại hào phóng chiếu những tia nắng ấm trên tất cả muôn loài muôn vật.

Lạy Chúa! Chúa chính là ánh sáng và là niềm hy vọng của con. Xin Chúa hãy thắp lên một tia hy vọng tràn trề giữa tâm hồn của những người đang phải sống trong lầm than u tối. Xin cho mọi người đều có được cảm nhận rằng, chính Chúa mới là những tia pháo bông cho một mùa xuân vĩnh cửu. A-men!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét