Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

CHÚA RÀY ĐÂY MAI ĐÓ VỚI CON CÁI CỦA NGƯỜI...

“Bây giờ ngươi hãy nói với tôi tớ Ta là Đa-vít như sau : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi ; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất. Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu, kể từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa, ĐỨC CHÚA báo cho ngươi biết là ĐỨC CHÚA lập cho ngươi một nhà.”
(Trích sách Samuel II: 7, 8-11)

Lạy Chúa! Đọc đoạn trích trên đây trong sách của tiên tri Samuel con cảm thấy hơn bao giờ hết, Chúa đang ở với con! Quả vậy, qua những gì ngôn sứ Samuel viết, con nghiệm thấy vua Đa-vít đã được Chúa đi theo trong suốt cuộc đời của ông, và cho dù đôi lúc ông đã phạm tội nặng nề, Chúa vẫn ở với ông và còn làm cho dòng dõi của ông nổi trội qua con trai của ông là Sa-lô-môn…
Phần con, chính Chúa đã cất nhắc con lên, từ một kẻ mù lòa chẳng thiết tha gì đến Lời Chúa, trở thành một người biết làm thơ ca tụng Chúa, và còn ban cho con biết bao ơn thiêng để con có thể vui sống như hiện nay. Con đã có những trải nghiệm rằng Chúa ở bên con trong những lúc con sầu khổ và gặp gian truân, giờ thì con tin chắc rằng Chúa vẫn luôn ở kề bên, cho dù bất cứ điều gì xảy ra với con: vui, buồn, sướng, khổ.
Lạy Chúa! Con biết rằng, vua Đa-vít là một người hết lòng tin cậy và thờ kính Chúa, ông là một vị vua thánh thiện, và đã viết rất nhiều bài Thánh Vịnh ca tụng Chúa; Trong khi đó, con lại là một kẻ bướng bỉnh thích sống tự do theo ý riêng mình, chỉ những khi con gặp những sự gian nan khốn khó, con mới biết chạy đến với Chúa... con làm sao xứng đáng được Chúa thương như vua Đa-vít? Chỉ có tình yêu thương vô biên của Chúa, chỉ có lòng xót thương vô bờ của Chúa mới chấp nhận tính đỏng đảnh thất thường của con mà thôi! Con như nghe thấy Chúa đang nói với mình: “Thủy ơi! Tại sao con lại quên Ta, mỗi khi con gặp sự vui mừng và hạnh phúc, bỏ mặc Ta trong nỗi xót xa?”
Ôi lạy Chúa! Con đã nhiều khi cảm thấy chua chat khi bị người đời đối xử vong ân, mà thật ra những gì con làm cho người ta cũng chỉ bé cỏn con như hạt cát, thế mà con đã vội thất vọng về họ. Ngẫm lại điều này, con biết mình đã làm cho Chúa buồn sầu biết bao! Dẫu rằng Chúa không trách cứ con, nhưng con biết mình thật đáng tội, vì con đã từng bao lần tuyên xưng mình là người tin Chúa, và được ơn Chúa rất nhiều...
con chẳng xứng đáng, Chúa ơi!
Lạy Chúa! Chúa đã cùng con rày đây mai đó trên mọi nẻo đường đời... Xin cho con cảm nhận được sự hiện diện của Chúa, không chỉ trong những lúc buồn sầu gian khổ mà cả trong những khi con gặp sự vui mừng và hạnh phúc nữa, để con luôn có tâm tình chúc tụng Chúa, để con luôn biết chia sẻ niềm vui với Chúa, để con không rời xa Chúa mà trở nên bất chính, và để cho Chúa bớt đi những cảm giác chua xót và thất vọng vì con, Chúa nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét