Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

LỄ GIÁNG SINH NĂM 2011





“Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.” (GA: 1, 11-12)

Sáng nay, tôi đã tham dự thánh lễ mừng Chúa Giáng sinh cùng với cộng đoàn người khuyết tật ở Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn. Khi nghe một em bé khiếm thị đọc Thánh thư, tôi chợt nhớ lại một kỷ niệm đã diễn ra cách đây đúng mười năm về trước. Đó là vào ngày 25/12/2001, cũng tại nhà thờ này, lần đầu tiên tôi được nghe người mù đọc Thánh kinh bằng chữ Braille, sự kiện này đã đánh dấu một bước ngoặt to lớn trong cuộc đời tôi...
Bởi vì, ngay sau đó tôi đã tìm đến Mái ấm Thiên Ân để học chữ Braille và sử dụng computer, và cũng nhờ đó tôi mới tiếp cận với Thánh kinh nhiều hơn... Suốt ba mươi sáu năm trước đó của đời mình, tôi chẳng bao giờ đọc Thánh kinh, mỗi khi tham dự thánh lễ, tôi đã miễn cưỡng nghe người ta đọc Thánh kinh một cách chiếu lệ! Thật sự mà nói, tôi cũng có thuộc lõm bõm vài câu Thánh kinh để làm vốn, chỉ vì những câu đó rất thiết thực cho tôi:
“Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho!”, hoặc
“Hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng...”
Cuộc sống đức tin mà tôi có được trước đó là nhờ ở bố mẹ tôi sống rất kiên vững, chính bố mẹ đã là tấm gương mẫu mực cho tôi về việc sống đạo, chứ còn đọc Thánh kinh thì... bố tôi thường nhắc nhở chúng tôi đọc Phúc âm, nhưng những cuốn Phúc Âm cứ đầy bụi bám... Chính ông mỗi tối bắt chúng tôi phải nghe một đoạn Phúc âm diễn giải trước khi đọc kinh tối rồi mới được đi ngủ...
Thật đúng là:
“Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.:

Mười năm trôi qua, cuộc đời tôi đã thay đổi rất nhiều, đặc biệt, tôi không còn dị ứng với Thánh kinh nữa. Trái lại, những món trước đây tôi rất đam mê như: kiếm hiệp, trinh thám, khoa học viễn tưởng, chính trị... bây giờ không còn mấy hấp dẫn đối với tôi; hàng ngày, tôi dành chút ít thời gian để đọc Lời Chúa và lắng nghe xem Chúa muốn nói với mình điều gì. Nhờ tác dụng của việc đọc Lời Chúa mỗi ngày, tôi tập cho mình có thói quen từ bỏ, tránh đụng vào những món ngày xưa mình từng đam mê, mà ưu tiên cho việc đọc những bài suy niệm và những bài viết về vấn đề tâm linh trên mạng internet. Chính nhờ thế, tôi cảm thấy hứng thú hơn khi đọc Lời Chúa!

Trong những ngày chuẩn bị tâm hồn mừng lễ Giáng sinh hôm nay, tôi đã có được niềm vui, niềm vui “có Chúa ở cùng”. Thật là diễm phúc cho tôi, vì giờ đây tôi tin chắc rằng mình được là con Thiên Chúa:
“Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.

Chúa Hài Đồng Giê-su ơi! Con tin rằng, trong ngày lễ Giáng sinh của mười năm về trước, Chúa Hài Đồng đã thương con mù lòa tăm tối mà đến ở cùng con, để đồng hành với con cho đến tận hôm nay. Con cảm tạ Chúa vì Chúa đã xóa tan đi bóng đêm của cuộc đời con, Chúa đã ban cho con ánh sáng của Chúa, xin cho ánh sáng ấy trong con mãi được tỏa sáng ra bên ngoài.
Con cũng xin Chúa Hài Đồng ban cho những người còn đang mê tối, Chúa hãy giúp họ như Chúa đã từng giúp con, Chúa nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét