8/4/2012
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói : "Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu."
Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng : theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.” (GA:20, 1-9)
Từ trước đến nay, câu chuyện về “Ngôi mộ trống” được người ta bàn tán không phải là ít! Đã có rất nhiều nghi vấn đặt ra, và cũng có rất nhiều luận chứng để khẳng định tính đúng đắn của câu chuyện này. Tôi cũng đã có thời từng đặt ra những nghi vấn giống như kiểu Sê-lốc Hôm đi khám phá một vụ án. Nhưng may mắn cho tôi, tôi vẫn tin là Chúa đã sống lại thật, vì ngay từ khi còn rất nhỏ tôi đã được dạy bảo để tin như thế. Chính nhờ vậy mà tôi không bị cuốn hút vào con đường sai lạc trước những nghi vấn ấy.
Cho đến sau khi tôi bị mù hoàn toàn, tôi không những chỉ tin Chúa Ki-tô phục sinh theo tín lý, mà còn cảm nghiệm thấy con người tôi được Đức Ki-tô Phục sinh biến đổi một cách ngoạn mục nữa!
Tam Nhật Thánh vừa qua cho tôi có dịp suy nghĩ rất nhiều về cuộc khổ nạn của Chúa Giê-su, cái chết thương đau trên thập giá, và sự phục sinh vinh thắng của Ngài. Đọc kỹ lại những bài đọc trong các ngày Thứ Năm, thứ Sáu và thứ Bảy tuần thánh, tôi thấy được một chuỗi những sự việc có liên quan đến nhau một cách lo-gic. Điều mà tôi thường đòi hỏi giống như Sê-lốc Hôm khi tìm hiểu một sự bí ẩn nào đó, thì nay đã được thỏa mãn qua những ghi chép trong Thánh Kinh. Mỗi khi nghe cụm từ “để ứng nghiệm lời Kinh thánh” xuất hiện chen vào giữa các đoạn Tin Mừng, tôi đã không nhìn ra được tầm mức quan trọng của nó. Thậm chí, tôi chẳng mấy quan tâm đến những cụm từ đó, trong khi đọc Thánh kinh. Nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu được cụm từ đó có ý nghĩa quan trọng như thế nào!
Từ việc Chúa Giê-su xuống thế làm người cho đến khi Chúa chịu chết trên cây thập giá, và sau ba ngày Người sẽ trỗi dậy,tất cả đều đã được báo trước trong thời Cựu Ước. Chúa Giê-su đã đóng vai trò trung tâm của Tân Ước, chính Người đã đến thế gian để thực hiện ý muốn cứu độ loài người của Chúa Cha, và rồi những gì xảy đến với Người, dù là chủ quan hay khách quan, tất cả đều đúng như lời các ngôn sứ đã nói với dân Ít-ra-en.
Còn một mắt xích cuối cùng nữa thôi, đó là sự kiện “Ngôi mộ trống”. Điều gì đã xảy ra trong những thời khắc kể từ khi Chúa Giê-su được táng xác trong mồ? Giả như, các môn đệ đã giấu xác Chúa Giê-su để rồi nói với mọi người rằng, Thầy Giê-su của họ đã sống lại; thì “ai”, hoặc “cái gì” đã khiến cho họ, những kẻ yếu đuối đến nỗi phải bỏ chạy phải chối Thầy, lại trở nên những người mạnh mẽ đi rao giảng Tin Mừng Chúa sống lại? Chẳng lẽ họ tự lừa dối chính mình ư? Mà nếu vậy, làm sao họ có đủ can đảm và sức mạnh để chịu chết vì Đức Ki-tô? Cũng vẫn cụm từ “để ứng nghiệm lời Thánh kinh”, một lời giải thích, một lời khẳng định của người trong cuộc, đó là:
“...thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng : theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.”
Khi tôi viết đến đây, một cháu gái 10 tuổi của tôi chạy đến khoe với bác Thủy: “Sáng nay, con được Cha xứ tặng cho con gấu bông nè!”
Lucy cho tôi biết rằng, trong thánh lễ sáng nay, Cha xứ đã hỏi thiếu nhi: “Các con có biết ai đã gấp xếp các khăn liệm ở đó gọn gàng ngay ngắn lại không?” Lucy đã giơ tay, xin trả lời câu hỏi và được Cha xứ thưởng cho một con gấu bông xinh xắn. Tôi hỏi Lucy:
-Thế con trả lời ra sao?
-Chúa Giê-su!
Tôi hỏi tiếp:
Sao con biết là Chúa Giê-su ?
Lucy khẳng định một cách chắc nịch:
-Chúa Giê-su chứ còn ai nữa !
Tôi cố hỏi thêm, vì biết rằng Lucy rất nhút nhát, nó ít khi nào dám xung phong lên trả lời như thế này.
-Thế có mấy bạn xung phong lên trả lời câu hỏi này ?
Nó đáp :
-Có mỗi mình con à !
Tôi chợt nghĩ rằng, Chúa đã thúc đẩy cho cháu gái tôi trả lời như vậy, và cảm thấy vui vui trong lòng. Phần tôi, không chỉ những lời trong Thánh kinh đã chứng minh rằng Chúa Giê-su Ki-tô đã phục sinh, mà còn cả những biến cố xảy ra trong cuộc đời tôi đã cho tôi niềm tin ấy !Nhiều điều kỳ diệu đã xảy đến với tôi vì tôi đã đặt niềm tin tưởng phó thác vào Chúa Giê-su. Có đôi lần, tôi chỉ mới nghĩ thầm một điều ước ở trong đầu thôi, thì liền ngay điều đó đã xảy ra với mình. Nếu Chúa Giê-su đã không sống lại và ở bên cạnh tôi, thì Người làm sao nghe được những lời nguyện ước và những lời tâm sự của tôi mỗi ngày ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét