Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

GỞI LÒNG EM TỚI BẾN BỜ HẠNH PHÚC...

“Hãy vui mừng với Giê-ru-sa-lem,
“Hãy vì Thành Đô mà hoan hỷ,
hỡi tất cả những người yêu mến Thành Đô !
Hãy cùng Giê-ru-sa-lem khấp khởi mừng,
hỡi tất cả những người đã than khóc Thành Đô,
để được Thành Đô cho hưởng trọn nguồn an ủi,
được thoả thích nếm mùi sung mãn vinh quang,
như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ.”
(Trích sách I-sai-a: 66, 10-11)

Mới 4 giờ sáng mà ở Sài Gòn đã có mưa, mưa thật lớn. Mấy ngày nay bão ở ngoài đại dương, ảnh hưởng làm mưa ở đất liền, nhưng cơn mưa sáng nay thật lớn, tôi chợt lóe lên trong đầu ý tưởng có liên quan đến chị thánh Tê-rê-sa: “Mưa hoa hồng”! Tự nhiên tôi thấy vui vui, hôm nay là ngày lễ thánh Tê-rê-sa Hài đồng Giê-su, phải chăng chị đang xin Chúa cho mưa hoa hồng xuống trần gian? Tôi nghĩ thế và mỉm cười trong bóng tối...
Mấy ngày trước, tôi để ý thấy mưa thường dứt hẳn vào gần lúc chúng tôi đi lễ, nhưng hôm nay mưa quá lớn, không hy vọng gì mưa sẽ ngừng. Tôi nghĩ thầm, chắc Chúa thử thách mình đây, xem thử mình có đến nhà thờ viếng Chúa không đây mà! Quả thật, tôi đã có ý định ngủ nướng, vì người nhà bảo tôi không nhìn thấy gì, sức khỏe lại không được tốt, đi mưa sợ bất tiện, họ khuyên tôi nên ở nhà. Nhưng, tôi nghĩ đến mẫu gương của chị Tê-rê-sa, chị ấy chỉ dâng cho Chúa những hy sinh nhỏ nhặt mà nên thánh... Tôi quyết tâm đến nhà thờ sáng nay, vì nghĩ rằng trời mưa to thế này sẽ rất ít người tham dự thánh lễ. Tôi cũng nghĩ đến thương cho Cha xứ, nếu không có giáo dân, Cha xứ sẽ dâng lễ cô đơn lắm, Chúa cũng cô đơn lắm... Thế là tôi trùm áo mưa quyết đi theo người nhà... Mấy chị em lội bì bõm bám nhau đi, những giọt nước mưa rơi lộp bộp trên áo mưa của tôi. Song tôi không có cảm giác ngán ngẩm như mọi khi, tôi cũng không sợ lạnh như mọi khi, có lẽ tôi đang được chị Tê-rê-sa truyền cho ngọn lửa mến yêu nồng ấm của chị! Lòng tôi hân hoan khi nghe bài đọc I, những lời của tiên tri I-sai-a tưởng chừng như đang nói với chị Tê-rê-sa và với tôi vậy!
“hỡi tất cả những người đã than khóc Thành Đô, để được Thành Đô cho hưởng trọn nguồn an ủi, được thỏa thích nếm mùi sung mãn vinh quang, như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ.”
Tuy nhiên, chị Tê-rê-sa thì đã hẳn là “được thỏa thích nếm mùi sung mãn vinh quang, như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ” rồi; phần tôi, tôi biết mình vẫn còn nhiều thói hư tật xấu cần phải uốn nắn, tôi cần phải học hỏi ở chị Tê-rê-sa nhiều lắm!

Chị Tê-rê-sa ơi! Xin chị hãy nài nỉ Chúa cho mưa hoa hồng xuống trần gian này, cho em và cho mọi người có được tình yêu mến nhiệt thành như chị, để chúng em có thể sống trọn vẹn tình Chúa thương ban, chị nhé!

Sáng nay mưa thật lớn...
Ồ! Có phải những cánh hoa hồng đang rơi?
Chị Tê-rê-sa ơi
Hai chị em mình cùng chơi trò chơi nhé!
Chị ở trên ấy rải hoa rơi
Em ở nơi này chìa tay hứng
Chị đứng trên cao gần Chúa hơn
Em gởi chị cánh hoa lòng em bé nhỏ
Chị lén bỏ vào trong trái tim của |Giê-su giùm em nhé!
Nếu anh Cả có hé mắt tìm em
Thì cũng là công lao của chị đấy.
Em gởi chị mấy dòng thơ
Gởi lòng em tới bến bờ hạnh phúc!

Viết trong ngày mừng kính thánh Tê-rê-sa Hài đồng Giê-su năm 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét