Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

TÂM TÌNH HẠT BỤI NHỎ


LẠY Chúa! Hôm nay đi thăm mấy gia đình ở xóm mù Bình Hưng Hòa, nghe những mẩu chuyện về cảnh đời của họ, những người khi còn là một đứa bé đã bị cha mẹ bỏ rơi... lòng con xúc động biết bao! Những đứa trẻ đã bị mù lại không được người mẹ chăm sóc chu đáo, lại bị mẹ bỏ rơi như thế đã nghĩ gì? Chỉ biết rằng, họ đã trải qua cuộc sống lăn lộn hết từ “nhà nuôi dưỡng” này, đến “nhà mở tình thương nọ”, cho đến khi họ phải đơn thương cô thế, bước chân vào đời mưu sinh kiếm sống. Miệt mài năm tháng giờ đây họ mới có được một gia đình của riêng họ. Tuy nhiên, không phải tất cả trong số đó đều được may mắn. Có người có gia đình rồi lại cũng chẳng yên ấm, lại tan đàn sẻ nghé vì lý do thiếu thốn tình thương, thiếu thốn sự tôn trọng và cả vì thiếu thốn vật chất nữa.
Nhìn lại bản thân, con thấy mình quá sức đầy đủ và ngập tràn hạnh phúc. Cho dẫu đã trở nên mù lòa, cho dẫu gặp bao nhiêu bệnh tật gian truân khốn khó, con đã chẳng bao giờ thiếu thốn tình thương và thiếu thốn sự tôn trọng từ những người sống chung quanh. Con nhận ra Chúa đã ban cho con quá nhiều so với họ. So với họ, con là người đầy tớ đã được ông chủ trao cho mười nén bạc trước lúc ông đi xa. Con biết mình có bổn phận phải làm cho mười nén bạc ấy sinh lời, để khi ông chủ về con mới có thể nhìn thẳng vào mắt ông chủ mà nói:
“Thưa ông! Đây là mười nén bạc tôi đã làm sinh lời cho ông; và đây nữa, mười nén bạc của ông giao cho tôi, tôi xin trả lại!”

Chúa ơi, ngồi viết những lời tâm sự với Chúa, con thấy lòng mình tràn ngập sự biết ơn, sự biết ơn Chúa đã thương coi sóc con suốt bấy lâu nay. Con thấy mình chỉ là một hạt bụi mong manh bé nhỏ giữa vũ trụ bao la này, mà mỗi bước con đi mỗi phút giây của cuộc đời con Chúa vẫn luôn ở gần kề! Hạt bụi nhỏ chẳng biết nói gì hơn chỉ xin dâng lên Chúa tâm tình tri ân của nó:

Con chỉ là hạt bụi
Nhẹ bẫng và nhỏ nhoi
Được Chúa thương coi sóc
Dìu bước con vào đời.

Giữa muôn trùng vạn vật
Ngài đã thương gọi con
Cho được làm con Chúa
Ôi, tình quá vuông tròn!

Đời mênh mông sóng gió
Dù khốn khó lao lung
Dù hãi hùng tăm tối
Luôn có Chúa đi cùng!

Hạt bụi con bé nhỏ
Như sương khói mong manh
Đã bao lần vấp ngã
Chúa xót thương chữa lành!

Hạt bụi con nhỏ bé
Chẳng có gì Chúa ơi
Nhưng một lòng khao khát
Mãi yêu Chúa mà thôi!!!

Con chỉ là hạt bụi
Nhẹ bẫng và nhỏ nhoi
Được Chúa thương coi sóc
Con một dạ tri ân!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét