“vì không có việc gì mà Chúa không làm được". Maria liền thưa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền"
(Lc: 1, 37-38)
Suốt mấy tuần qua, tôi đau nặng nằm bẹp trên giường, những căn bệnh quen thuộc ập đến như nước vỡ đê, khiến tôi cảm thấy kiệt sức. Lúc nào thiêm thiếp đi vào giấc ngủ thì còn đỡ đau một chút, tỉnh dậy lại cảm thấy mòn mỏi khôn cùng. Lòng tôi hoang mang: mình chịu đựng như thế này được bao lâu? Nếu như sống thêm mấy năm nữa thì sức đâu mà chịu nổi? Thôi thì phó thác mọi sự và dâng đau đớn lên Chúa, để cầu nguyện cho biết bao người còn đau đớn hơn mình... nghĩ vậy và làm vậy đã giúp tôi vượt qua những ngày đau đớn.
“vì không có việc gì mà Chúa không làm được". Maria liền thưa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền"
Nghiền ngẫm câu Kinh thánh trên đây, tôi đã tìm ra câu trả lời cho mình, qua sự “xin vâng” của Mẹ. tôi nghĩ đến Mẹ Maria: cuộc đời Mẹ đã trải qua thăng trầm cũng đâu có ít? Mẹ Maria ngày đó cũng đã hoang mang “việc ấy xảy ra thế nào được vì tôi không biết đến chuyện vợ chồng”, thế mà Mẹ cũng đã trao trọn niềm tín thác cho Chúa để nói tiếng “xin vâng”... lúc ấy, Mẹ đâu có ngờ đến ngày Mẹ đứng nhìn con trai yêu dấu của Mẹ bị đóng đinh trên thập giá? Và, càng không thể nghĩ đến chuyện có một người đã chết mà sẽ sống lại được! Trong khi Mẹ nói tiếng “xin vâng”, chắc hẳn trong lòng Mẹ có thoáng chút lo lắng: nếu mình mang thai thì bà con chòm xóm sẽ nghĩ gì, và mình sẽ phải sống ra sao? Tự nhiên tôi cảm thấy mình đang ở trong một tình trạng từ hoang mang tiến đến niềm tín thác giống như của Mẹ Maria ngày ấy. chấp nhận bệnh tật đã gần 37 năm trời, sức khỏe ngày càng mòn mỏi, những ngày tháng sắp tới tôi sẽ có thể chịu đựng được những cơn đau sẽ ngày càng nặng hơn như thế nào đây? Tôi thấy lòng rộn lên một niềm vui, tôi biết rồi. Mẹ Maria đã đi hết con đường “xin vâng” của Mẹ vì Mẹ đã tin rằng:
“không có việc gì mà Chúa không làm được"
Tôi hình dung ra cảnh Mẹ Maria đã sống những tháng ngày bình yên trong tâm vì Mẹ luôn suy ngẫm về những biến cố xảy ra với Mẹ trong niềm tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa. Lòng tôi rộn vui, vì tôi không còn hoang mang sợ hãi nữa, những ngày sắp tới cho dù bệnh hoạn lại ập đến, thì tôi luôn có Chúa ở cùng, cũng như Mẹ đã luôn có Chúa ở cùng; nhờ vậy, đời Mẹ đã có thể trải qua những biến cố thăng trầm đau đớn một cách bình an và đầy tràn ân sủng! Tôi đã biết bao lần trải qua đau thương và sợ hãi nhưng đã tìm được bình an trong tâm hồn sau những giây phút lần chuỗi Mân Côi. Hôm nay mừng lễ Mẹ Mân Côi, một lần nữa đã nhắc nhở tôi rằng: hãy siêng năng lần chuỗi Mân Côi và tập sống tín thác vào Chúa như Mẹ Maria đã sống! Những hạt chuỗi Mân Côi của đời tôi có thể là những lời nói vui tươi tôi nói giữa đời, cũng có thể là những nhịn nhực hy sinh tôi dành cho một người nào đó, sẽ là những hạt ngọc xanh mát giữa lòng đời còn đầy rẫy những thương đau...
Lạy Mẹ Maria! Xin Mẹ đoái thương gìn giữ con trong bóng áo của Mẹ, để hồn con được xanh mát như màu áo thiên thanh của Mẹ, Mẹ nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét